http://banbuaboy.mobie.in/xem?id=truyen-ngan-tinh-yeu-19.3" /> Vừa đi vừa nghĩ, đường dài có nên bước tiếp-banbuaboy.mobie.in XtGem.com
XtGem Forum catalog
cảm âm sáo trúc vũ gia
forumsmua sáo trúcfacebookyoutube

CHÀO MỪNG ĐẾN VỚI WAP,
MÌNH LÀ" BẨN BỰA BOY" CÁC BẠN LÊN YOUTUBE TÌM MÌNH VỚI TỪ KHOÁ "BẨN BỰA BOY" HOẶC CLICK VÀO nhớ supcribe kênh của mình nha , mình sẽ liên tục cập nhật những beat sáo c5 và những bản sáo hay nhất cho các bạn
♥♦Bóc một lá xem nào♣♠

>
Vừa đi vừa nghĩ, đường dài có nên bước tiếpPosted by:
Bài viết: Vừa đi vừa nghĩ, đường dài có nên bước tiếp
Chuyên mục: truyện ngắn tình yêu
Ngày đăng: 2015-10-21
100/100 cho 1 bình chọn

Vừa đi vừa nghĩ, đường dài có nên bước tiếp



vừa đi vừa nghĩ
Hắn sinh viên năm thứ ba tên Lâm Hoàng Phong , tên thư sinh để lộ chút yếu ớt nào qua cặp mắt sắc lẹ.Nhưng hắn lại có nhiều bí ẩn cũng như nhiều suy nghĩ nhưng hắn luôn giữ trong lòng mình bao giờ để cho ai đó biết những nỗi buồn cũng như của mình.Và hôm nay như bao ngày khác hắn vẫn dạo trên đoạn đường quen thuộc .Hắn có cái sở thích hơi khác thường đó là vừa dạo vừa suy nghĩ hồi tưởng người ngoài nhìn tưởng hẳn là tên điên tự kỷ hoặc bị trầm cảm cấp độ 3,4.Nhưng sự thật hắn là kiểu người bảo thủ hoài niệm ,hắn là mẫu người lý tưởng của chòm Ma kết.Vẫn cái suy nghĩ đó nhưng mọi hôm mỗi cách suy nghĩ khác nhau. Đoạn đường này dài quá hắn chợt nghĩ có lẽ nào ngày cuộc đơi hắn cũng dài bất tận như vậy?Bỗng hắn gặp ông não ăn mày lết trên vỉa hè ,mọi người trên đường người qua bàn tán có người cho là ông ta đáng bị như vậy ,có người lại cảm thấy đáng thương cho ông lão.Theo bản tính thương người hắn lục hết trong túi của mình ra thấy có vài đồng lẻ nhanh đưa cho ông lão. Ông lão mắt rưng rưng :” Cám ơn cậu cậu tốt quá phật tổ phù hộ cho cậu”.Hắn nghĩ “Giá mà được phù hộ thật”rồi hắn thở dài.Lôi trong túi ra điếu thuốc bỗng lại lời con bé từng :”Hút thuốc hại lắm được hút nhá, dỗi nha”.Hắn bật cười nghĩ lại “ hút thuốc cứ như này ăn kẹo mút cho đỡ tiền à “.Hắn vẫn cái cảm giác lần đầu tiên hắn ăn kẹo mút cùng nó,càng nghĩ hắn càng cảm thấy đau đớn.*Hazzz*Hắn lại thở dài ,chính nó là nguyên nhân khiến hắn bỏ thuốc ,chính nó cũng là nguyên nhân hắn nghiện kẹo mút. Đôi lúc bạn bè người xung quanh hắn lại trêu hắn “Lớn đùng sắp qua hai chục tuổi rồi còn ăn kẹo mút à”. Hắn mặc kệ ai biết được vì hắn lại nghiện thứ quà vặt này như vậy.Hắn nghé qua cửa hang tạp hóa lấy mấy cái kẹo mút bỏ túi.Tiếp tục bước hắn cứ qua Hồ ,nơi đây ngày xưa hắn và nó thỉnh thoảng có những buổi trốn học qua đây chơi những hôm học về sớm hắn và nó cũng qua đây ngồi,hồi đó hắn và nó ăn kem ở đây những vậy hắn còn vẽ trộm lại những hình ảnh đáng của nó.Hắn bỗng cảm thấy đau nhói ở lồng ngực cái cảm giác thiếu vắng nó từ rất lâu.Hắn cố gắng tiếp cái ghế đá đó tựa lưng vào đó ,hắn đến nó rất nhiều cũng chính tại nghế đá này hắn đã từng ước hắn và nó ngồi cạnh nhau khi về già,chợt sống mũi hắn cay cay.Hắn cảm thấy phải tiếp cố gắng gượng dậy hắn bước tiếp.Cứ bước và rồi hắn chợt tưởng tượng hình ảnh con bé đang đứng trước mặt nó trong bộ váy trắng tinh khôi cái bờm hồng nhạt,tóc dài buông thõng đằng sau cười tươi với hắn ,hắn đưa chạm vào khuôn mặt nó.Bỗng chốc hình ảnh tan biến ngay trước mặt hắn.Chưa bao giờ hắn từng hy vọng nhiều như bây giờ ,hắn hy vọng chắc chắn nó sẽ quay về bên hắn.Nhớ cái ngày định mệnh đó cái ngày mà vụ tai nạn thảm khóc xảy ra cũng chính trên con đường này.Khi nghe cái tin định mệnh đó hắn chạy vụt ra khỏi nhà đến thẳng nơi này chính cái nơi mà cướp nó ra khỏi của hắn,hắn hỏi thăm khắp nơi biết được rằng vẫn còn người chưa thấy xác.Kể từ đó hắn ngừng hy vọng ,hy vọng dù rằng điều đó rất nhỏ .Và rồi hắn nhận được là ? Hơn ba năm hắn đợi chờ có chút thông tin hắn đam ra chán nản . Đôi môi hắn trước chỉ kề với môi nó và kẹo thì bây giờ lại kề bên điếu thuốc,mỗi khi nhả khói hắn lại nhìn thấy hình ảnh của nó trong khói thuốc .Hắn tiếp tục bước dù biết rằng lúc nào hằn cũng đủ kiên nhân bước hết đoạn đường này.Hắn bước , lại cũng chỉ là những địa điểm đó,hắn đôi lúc muốn dừng lại bước nữa nhưng đoạn đường này là lí do khiến hắn tồn tại đến giờ ,hắn luôn muốn tìm nó hắn luôn đoạn đường Trần Phú này để tự nhắc nhở được rằng phải tìm cho bằng được ấy.Con đường quen thuộc hình ảnh vẫn quán chè nó và hắn vẫn ăn,vẫn công viên tụi nó vẫn chơi ú tim hồi nhỏ,nơi nào trên đoạn đường này nó cũng tìm thấy bóng dáng của nó hắn nó quá rồi.Phải chăng lúc đó là hắn bên cạnh nó,hắn ước mình có thể bên cạnh nó ,hắn ước có thể thay nó chịu đựng những đau đớn đó.Họa chăng hắn đã có lần nảy ra ý định tự tử để cùng nó biến mất.Nhưng hắn lại tự cảm thấy coi thường mình là thằng tồi nhát gan.Hắn muốn trên con đường đó nữa hắn sợ phải nhìn thấy cảnh tượng đó.Giá mà nó ở bên cạnh hắn lúc này cho hắn biết hắn phải .Giá mà khi hết cuối con đường có nó đứng đó đợi hắn.Sau vụ tai nạn đó hắn đã bị gia đình bắt chữa trị để nó bằng cách thôi miên hắn .Nhưng rồi ngày khi chứng kiến vụ tai nạn khác mọi ký ức trong đầu hắn tuôn ra .Hắn cảm thấy đau đớn lắm .Nhiều lúc ngồi tự kỷ cùng làn khói trắng trong căn phòng hắn tự hỏi phải chăng hắn quá ích kỷ nên chúa bắt nó phải rời xa hắn.Phải chăng hắn phải là người tốt thích hợp để chăm sóc nó.Vừa hắn vừa nghĩ liệu rằng mình có trụ nổi bước khi trên đoạn đường dài mà có nó cùng.Hắn ngục xuống đất ,trời bắt đầu mưa nặng hạt dần.”Hu hu híc hic.”tiếng bé gái khóc trong màn mưa ấy, bé sợ bóng tối nép mình trong góc tường. thằng bé chạy vào góc hẻm đó trú mưa chợt thấy bé đang khóc người run lên thằng bé đến “Sao khóc vậy?”,bé hai mắt long lanh nhìn hắn-đứa bé của 8 năm trước ,thằng bé đó nhẹ nhàng lau nước mắt của bé rồi ôm bé vào lòng câu: sẽ bảo vệ thiên thần bé nhỏ à”.Bất chợt mọi hình ảnh bị phá vỡ cũng là buổi chiều mưa tầm tã chiếc xe ô tô phóng với vận tốc 180km/h lao vào gốc cây bên vệ đường.Hắn chợt bật dậy mồ hôi ướt đẫm trên trán trên cả lưng hắn,hắn cảm giác như có ai đó đang bóp lấy trái tim của hắn.Thở hổn hển hắn bước xuống cầu thang mở tủ lạnh bật lon bia tu ừng ực.Chợt hắn nghĩ đến câu hỏi mà nó từng hỏi hắn :” có bao giờ sợ ”.Hắn vẫn câu trả lời của mình lúc đó :” biết là có sợ hay ,nhưng sợ cái cảm giác xa người mà quý, sợ mọi người quý phải vì mà phải đau khổ. thấy quan trọng nhất phải là sống hay mà là mình phải cho mình vui vẻ hạnh phúc ,sống thế nào cho ra sống để lúc phải sợ mà chào đón nó như người bạn”.

Trang: 12
Chia sẻ: SMS Google Zing Facebook Twitter
Link:
BBcode:
↑↑ Bài viết cùng chuyên mục
truyện ngắn tình yêu- tôi yêu em:
[ Hôm: 2015-11-19 - Xem: ]
Bài viết ngẫu nhiên



shop sáo trúc hải phòng

adobe audition 1.5 phần mềm tạo độ vang cho bài hát
11407149 1629958563957313 5653870873045311007 n
Menu nhanh.

số lượng khách truy cập
2284855
Tags cloud bẩn bựa boy
Tag: